ĐẶT VẤN ĐỀ:Rối loạn vận động bàng quang trong đái đường là một biểu hiện bệnh lý của thần kinh tự động.
Mục đích là ghiên cứu biến chứng thần kinh tự động bàng quang bằng cách đánh giá sự ứ trệ nước tiểu tại bàng quang sau tiểu hết qua siêu âm so với nhóm chứng. Tìm hiểu sự tương quan giữa sự ứ trệ này với tuổi bệnh nhân, với glucose máu và với thời gian mắc bệnh.Bệnh nhân: 18 ĐTĐ thể 1 (tuổi trung bình 32.5 ± 9.5, có nồng độ glucose huyết tương khi đói trung bình 17.64 ± 7.2 mmol/L, thời gian mắc bệnh 45 ± 31 tháng). 26 ĐTĐ thể 2 tuổi trung bình 54.6 ± 7.2, có nồng độ glucose huyết tương khi đói 12.43 ± 6.4 mmol/L, thời gian mắc bệnh 32.6 ± 30.5. Kết quả: 18 Đái tháo đường thể 1 có 72.22% bệnh nhân là có ứ trệ nước tiểu trong bàng quang sau khi tiểu hết, có 33.33%. bệnh nhân có triệu chứng lâm sàng rõ ràng, 58.33%. bệnh nhân có bệnh lý thần kinh tự động bàng quang không có triệu chứng. 26 ĐTĐ thể 2 có 53,84% bệnh nhân là có ứ trệ nước tiểu trong bàng quang sau khi tiểu hết. 15.38% bệnh nhân có triệu chứng lâm sàng và 45.45%.bệnh nhân có bệnh lý thần kinh tự động không triệu chứng. So với 15 chứng thì tất cả đều không có ứ trệ nước tiểu sau tiểu hết, p<0.001. Không có sự tương quan giữa sự ứ trệ nước tiểu bàng quang với tuổi, với glucose máu khi đói cũng như với thời gian mắc bệnh, chỉ trừ thể 2 có tương quan với thời gian mắc bệnh. Kết luận: bệnh lý thần kinh tự động bàng quang có tỉ lệ khá cao ở cả 2 nhóm ĐTĐ, được thăm dò bằng siêu âm rất đơn giản, tỉ lệ này cũng có tỉ lệ gần tương đương với bệnh lý thần kinh tự động dạ dày và tim mạch không triệu chứng.